EU trong thế lưỡng nan với Bắc Kinh
Được biết, hôm nay (6.2), diễn ra buổi họp chuyên môn trước giải đấu, trong đó giải quyết sự cố không may xảy ra với đội tuyển xe đạp đường trường Việt Nam. Ông Nguyễn Ngọc Vũ - Trưởng đoàn Việt Nam dự giải châu Á tại Thái Lan cho biết, ban tổ chức đã liên hệ với đoàn Việt Nam thông báo sự việc và cho biết sẽ giải quyết trong hôm nay.Được biết, các VĐV Việt Nam được mua một số loại bảo hiểm bắt buộc là bảo hiểm xã hội (bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp...) Còn về xe đua và các dụng cụ kèm theo, theo điều lệ và quy định của ban tổ chức, việc vận chuyển, bảo quản do ban tổ chức vận hành nên ban tổ chức sẽ bồi thường khi xảy ra sự cố, thiệt hại.Ông Hoàng Quốc Vinh - Trưởng phòng Thể thao thành tích cao (Cục TDTT) cho biết trong hôm nay, ban tổ chức cùng Liên đoàn Xe đạp châu Á sẽ gặp và trao đổi về phương thức bồi thường thiệt hại cho đội tuyển xe đạp Việt Nam.Thông tin từ đội tuyển xe đạp Việt Nam cho biết, sau khi đến sân bay Bangkok, đoàn Việt Nam lên xe bus của ban tổ chức để về địa điểm thi đấu. Còn dụng cụ thi đấu, gồm xe, bánh dự phòng, giày, mũ được ban tổ chức vận chuyển bằng xe tải. Lý do vì sao xe tải bị bốc cháy cho tới giờ vẫn chưa có thông tin. Tuy nhiên số xe và trang thiết bị mà đội tuyển xe đạp Việt Nam bị thiệt hại là khá lớn. Trong đó có những VĐV thi đấu 2 nội dung nên phải mang theo 2 xe chuyên dụng để thi đấu.Xe đắt nhất có giá hơn 400 triệu đồngTheo thống kê ban đầu của ban huấn luyện, trên xe tải có toàn bộ 30 chiếc xe đạp đua chuyên dụng cùng các phụ tùng như bánh xe, mũ, giày...Được biết trong đó có những chiếc xe chuyên dụng đua cá nhân tính giờ rất đắt tiền như chiếc xe của tay đua Nguyễn Tuấn Vũ giá 400 triệu đồng, Nguyễn Thị Thu Mai có giá hơn 250 triệu đồng/chiếc. Các xe còn lại của đội tuyển, trong đó có xe của tay đua Nguyễn Thị Thật có giá cũng hơn 150 triệu đồng.Trao đổi sáng nay, ông Nguyễn Ngọc Vũ - Tổng thư ký Liên đoàn Xe đạp - Mô tô thể thao Việt Nam, trưởng đoàn xe đạp Việt Nam dự giải vô địch xe đạp đường trường châu Á chia sẻ: "Đại diện ban tổ chức, chủ nhà Thái Lan đã liên hệ với đoàn Việt Nam, nắm bắt thiệt hại từ vụ cháy trang thiết bị thi đấu. Phía ban tổ chức đã lấy thông tin về số lượng, kích cỡ mũ, giày của các VĐV Việt Nam. Về xe thi đấu, phía Thái Lan cũng cho biết sẵn sàng cho đội tuyển xe đạp Việt Nam mượn xe. Các thành viên Liên đoàn Xe đạp châu Á đang họp tại Thái Lan cũng cho biết sẵn sàng hỗ trợ xe cho các VĐV Việt Nam thi đấu".Việc ban tổ chức cho mượn xe thi đấu chỉ là giải pháp "chữa cháy" bởi theo các HLV với đặc thù môn đua xe đạp, mỗi VĐV đều trang bị cho mình chiếc xe chuyên dụng phù hợp với chiều cao, cân nặng... Việc thi đấu bằng xe mượn không thể đảm bảo tốt nhất yếu tố chuyên môn, nhất là khi đội tuyển xe đạp đường trường Việt Nam đang kỳ vọng cạnh tranh thành tích cao ở nhiều nội dung hệ đội tuyển lẫn đội tuyển trẻ ở giải xe đạp đường trường châu Á lần này.Nguyên nhân vụ cháy xe tải khiến toàn bộ khoảng 30 chiếc xe đạp cùng thiết bị chuyên dụng của đội tuyển xe đạp Việt Nam bên trong bị thiêu rụi hiện chưa được công bố. Được biết trên xe còn có một số thiết bị của đội tuyển xe đạp Singapore.Trước đó như Thanh Niên thông tin từ chia sẻ của HLV Mai Công Hiếu: "Ngày 5.2, sau khi đội tuyển xe đạp đường trường Việt Nam đến thủ đô Bangkok, chúng tôi được xe của BTC đón về Phitsanulok cách đó khoảng 350 km, là nơi diễn ra giải. Toàn bộ trang thiết bị của đội tuyển Việt Nam gồm xe đua, đồ phụ tùng được đưa lên 1 chiếc xe tải của BTC chở về Phitsanulok. Sau khoảng 7 giờ di chuyển về đến Phitsanulok, chúng tôi nhận thông tin xe chở thiết bị của đội Việt Nam gặp tai nạn trên đường bốc cháy, hư hỏng toàn bộ".Học tiếng Anh bằng AI, cần biết gì, tránh gì?
Do vậy, bác sĩ Long đưa ra lời khuyên rằng, cách tốt nhất để tránh suy thận ở người trẻ là cần có lối sống lành mạnh, ăn uống khoa học và kiểm tra sức khỏe định kỳ. “Suy thận giai đoạn 1 và 2 có khả năng điều trị được bằng cách từ bỏ những lối sống kém lành mạnh, điều chỉnh phác đồ điều trị, chế độ ăn uống phù hợp. Còn nếu bệnh đã sang giai đoạn 3 thì khá khó”, bác sĩ Long cho hay.
Xây dựng nền nông nghiệp thích ứng với biến đổi khí hậu
Ghi nhận của PV Thanh Niên từ ngày 27 - 29.1 cho thấy nhiều cơ sở kinh doanh dịch vụ, điểm vui chơi trên địa bàn TP.Hạ Long đã ngừng kinh doanh để nghỉ tết. Nhiều du khách không tìm được nhà hàng đành quay về.Chị Vũ Bích Vân (34 tuổi, trú tại P.Hồng Hải, TP.Hạ Long) chia sẻ: "Tôi có đoàn khách từ Hải Phòng sang chơi hôm 26 tết (25.1) nhưng không thấy có nhà hàng nào phục vụ, ngoại trừ một số hàng quán ăn sáng. Trước tình thế đó, tôi đành mời mọi người về bếp ăn của nhà rất bất tiện, vất vả".Không chỉ riêng chị Vân, nhiều du khách phương xa đến thăm người thân muốn thưởng thức dịch vụ ăn uống tại Hạ Long đều khó khăn tìm nhà hàng phục vụ dịp này. Nhiều người đành nhịn đói quay về.Đúng như những gì chị Vân chia sẻ, tại khu vực đường bao biển TP.Hạ Long, nơi tập trung nhiều nhà hàng nổi tiếng đã treo biển tạm nghỉ từ khá sớm. Theo các chủ cơ sở, họ đóng cửa dịp tết là do không có người phục vụ, cũng như nhu cầu dịp tết Nguyên đán không lớn.Anh Nguyễn Hoàng Long (chủ nhà hàng Hương Loan, TP.Hạ Long) cho biết: "Hầu hết người lao động tại các nhà hàng đều không trú ở Quảng Ninh nên các nhà hàng rất khó khăn trong việc tìm người phục vụ. Chưa kể dịp này du khách không có nhiều, người dân địa phương không có thói quen ăn nhà hàng dịp tết nên các sở tạm nghỉ".Khảo sát của PV cho thấy, tại TP.Hạ Long chỉ có các khách sạn lớn là có nhà hàng mở xuyên tết để phục vụ khách lưu trú. Nếu là khách vãng lai sẽ rất khó khăn để tìm hàng quán mở cửa xuyên tết. Trong khi đó, thông tin về khách sạn, nhà hàng phục vụ xuyên tết của ngành du lịch Quảng Ninh rất nghèo nàn, như "mò kim đáy bể".Việc các cơ sở dịch vụ đóng cửa hàng loạt dịp tết Nguyên đán cho thấy sự hạn chế về dịch vụ tại Quảng Ninh so với các trung tâm du lịch khác của cả nước vốn luôn sôi động trong các dịp lễ.
Bên cạnh đó, VN vẫn là nước nhỏ, nền kinh tế còn nhiều khó khăn. Để đảm bảo quyền và lợi ích của người dân, Nhà nước cũng cần tổ chức những hiệp hội ngành hàng thực chất và đủ mạnh. Những đơn vị này cũng cần được đầu tư khoa học công nghệ, kiến thức kinh tế thị trường, đàm phán quốc tế… Điều này sẽ giúp việc mở cửa giao thương quốc tế được thuận lợi hơn. Chỉ có những hiệp hội ngành hàng mạnh, hiểu rõ việc sản xuất và thị trường mới có thể đảm bảo quyền và lợi ích cho từng chuỗi giá trị hàng hóa.
Trồng rau khí canh, từ 20 triệu vốn vay gầy dựng nhà vườn tiền tỉ
Năm 1994, Hội An yên bình và ít du khách quốc tế. Bộ ảnh của Simon O'Reilley, người Anh, trên báo Hồng Kông SCMP tái hiện vẻ đẹp cổ kính của Hội An 1994, trước khi nơi đây trở thành điểm đến phổ biến toàn cầu. Simon O'Reilley vừa trở lại Việt Nam, cụ thể là Hội An, trong chuyến đi gần đây đã nhận thấy đất nước này thay đổi mạnh mẽ như thế nào trong 30 năm qua.Hội An ngày nay là điểm đến yêu thích của khách du lịch. Phố cổ có từ thế kỷ 15 và là thương cảng quan trọng giữa châu Âu, Ấn Độ, Nhật Bản và Trung Quốc. Thời điểm 1994, Hội An còn là một thị trấn ven biển, được kiến trúc sư kiêm nhà bảo tồn người Ba Lan Kazimierz Kwiatkowski bảo tồn và UNESCO công nhận Di sản thế giới vào năm 1999."Chúng tôi đến Hội An vào năm 1994, sau khi đi xe máy từ Đà Nẵng vào, chỉ có đúng hai khách du lịch trong thị trấn: bạn cùng phòng Andy và tôi. Chúng tôi thực sự không nhìn thấy bất kỳ người nước ngoài nào trong chuyến thăm của mình", Simon O'Reilley viết trên SCMP.Simon đi theo tiếng hò reo và phấn khích xuống sông. Có nhiều người ở trên bờ đang xem đua thuyền. Khi bị phát hiện, cả hai được gọi lại và người dân đưa cho họ hai chiếc ghế và khăng khăng bắt ngồi ngay cạnh bờ sông.Ngôn ngữ chung của anh lúc đó mở rộng thành "cảm ơn", "có", "không" và "xin chào". Có rất nhiều nụ cười, vỗ tay vào lưng và bắt tay. Sau đó, hai chai bia được đưa vào tay vị khách phương xa, họ trở thành khách danh dự của sự kiện.Các đội chèo thuyền bằng những mảnh gỗ, ván và một vài mái chèo, nhưng chúng rất chắc chắn và thuyền di chuyển khá nhanh. Với bia, hải sản và đám đông vui vẻ hò reo cổ vũ, huýt sáo, đây thực sự là sự kiện thể thao hoàn hảo."Chúng tôi đã đi tham quan bãi biển Cửa Đại. Ngày nay, nơi đây có rất nhiều khu nghỉ dưỡng, ghế tắm nắng, dù; hồi đấy chỉ là một bãi cát đẹp trải dài.Sau đó, chúng tôi đi bộ quanh thị trấn; nơi này chủ yếu là những ngôi nhà màu vàng đóng cửa, một vài xe bán bánh mì và những con đường cát vắng vẻ. Không có đám đông du khách, không có đèn lồng, không có quán bar, không có cửa hàng bán cà phê, thời trang hay nghệ thuật. Có người nói rằng điện chỉ mới có trong vài tháng", Simon nhớ lại.Anh kể, phải nói rằng các món ăn Việt Nam và các món ăn địa phương mà chúng ta thưởng thức tại các nhà hàng ngày nay đơn giản là không tồn tại vào thời điểm đó. Các món ăn được phục vụ không đáng nhớ lắm, ngoại trừ món bánh mì tuyệt hảo.Các xe bán bánh mì có tủ kính bằng gỗ đựng bánh mì nhỏ và nhân bánh bên trong. Một trong những nhân bánh là pa tê thịt heo. Khay bánh này được để ngoài nắng cả ngày mà không có tủ lạnh..."Thị trấn vắng vẻ, buồn ngủ này quyến rũ trong vẻ đẹp đã phai tàn của nó, và người dân Hội An, giống như mọi nơi khác mà chúng tôi đến trong cả nước, vô cùng thân thiện; họ luôn có vẻ vui khi thấy chúng tôi và muốn nói chuyện với chúng tôi", anh mô tả.Hồi đó, Hội An dường như chỉ có một khách sạn trong tòa nhà cũ. Người bảo vệ ngồi trong vườn với bạn bè của mình, chơi đàn ghi ta.Ngoài Hà Nội và TP.HCM, thời điểm đó giao thông thưa thớt. Có xe đạp, xích lô, xe tay ga, xe đẩy tay, xe tải và xe buýt cổ, và nhiều chiếc ô tô còn lại từ những năm 1960..."Một điều khác mà tôi nhớ rất rõ là rất nhiều lần các thanh niên Việt Nam tiến đến gần tôi, tươi cười và hỏi tôi có muốn đánh nhau không! Không phải theo kiểu đe dọa, mà giống như một bài kiểm tra sức mạnh hơn. Tôi cao 195 cm và có lẽ nặng gấp hai lần rưỡi họ.Kịch bản còn lại là "Hãy đến uống với chúng tôi!" nhanh chóng biến thành một cuộc thi uống rượu. Thường là bia hoặc một loại rượu mạnh kinh khủng nào đó được uống từ những chiếc bát nhỏ", Simon nhớ lại.